袅袅长数寻,青青不作林。niăo niăo cháng shŭ xún,qīng qīng bù zuò lín。
一茎独秀当庭心,数枝分作满庭阴。yī jīng dú xiù dāng tíng xīn,shŭ zhī fēn zuò măn tíng yīn。
春日迟迟欲将半,庭影离离正堪玩。chūn rì chí chí yù jiāng bàn,tíng yĭng lí lí zhèng kān [wán,wàn]。
枝上莺娇不畏人,叶底蛾飞自相乱。zhī shàng yīng jiāo bù wèi rén,yè dĭ é fēi zì xiāng luàn。
秦家女儿爱芳菲,画眉相伴采葳蕤。qín jiā nǚ ér ài fāng fēi,huà méi xiāng bàn căi wēi ruí。
高处红须欲就手,低边绿刺已牵衣。gāo chù hóng xū yù jiù shŏu,dī biān lǜ cì yĭ qiān yī。
蒲萄架上朝光满,杨柳园中暝鸟飞。pú táo jià shàng cháo guāng măn,yáng liŭ yuán zhōng míng niăo fēi。
连袂踏歌从此去,风吹香气逐人归。lián mèi tà gē cóng cĭ qù,fēng chuī xiāng qì zhú rén guī。