返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

念奴娇

程垓 [宋代]

秋风秋雨,正黄昏、供断一窗愁绝。qiū fēng qiū yŭ,zhèng huáng hūn、gòng duàn yī chuāng chóu jué。

带减衣宽谁念我,难忍重城离别。dài jiăn yī kuān shuí niàn wŏ,nán ruòn [zhòng,chóng] chéng lí bié。

转枕褰帷,挑灯整被,总是相思切。zhuăn zhĕn qiān wéi,[tiăo,tiāo] dēng zhĕng bèi,zŏng shì xiāng sī qiē。

知他别后,负人多少风月。zhī tā bié hòu,fù rén duō shăo fēng yuè。

不是怨极愁浓,只愁重见了,相思难说。bù shì yuàn jí chóu nóng,zhĭ chóu [zhòng,chóng] jiàn le,xiāng sī nán shuō。

料得新来魂梦里,不管飞来蝴蝶。liào dé xīn lái hún mèng lĭ,bù guăn fēi lái hú dié。

排闷人间,寄愁天上,终有归时节。pái mèn rén jiān,jì chóu tiān shàng,zhōng yŏu guī shí jié。

如今无奈,乱云依旧千叠。rú jīn wú nài,luàn yún yī jiù qiān dié。

念奴娇译文

译文

念奴娇注释

注释

念奴娇赏析

赏析

念奴娇背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号