纷纷红蕊落泥沙,少年何用苦咨嗟。fēn fēn hóng ruĭ luò ní shā,shào nián hé yòng kŭ zī jiē。
春风自是无情物,肯为汝惜无情花。chūn fēng zì shì wú qíng wù,kĕn wèi rŭ xī wú qíng huā。
今年花落明年好,但见花开人自老。jīn nián huā luò míng nián hăo,dàn jiàn huā kāi rén zì lăo。
人老不复少,花开还更新。rén lăo bù fù shào,huā kāi huán gèng xīn。
使花如解语,应笑惜花人。shĭ huā rú jiĕ yŭ,yīng xiào xī huā rén。