南山崇崇几千丈,今晨忽被蛮烟蜑雾埋其高。nán shān chóng chóng jĭ qiān zhàng,jīn chén hū bèi mán yān dàn wù [mái,mán] qí gāo。
安得万里飘风一吹散,见巍峨苍翠解我心郁陶。ān dé wàn lĭ piāo fēng yī chuī sàn,jiàn [wēi,wéi] é cāng cuì jiĕ wŏ xīn yù táo。
郁陶心匪他,为爱南山高。yù táo xīn fĕi tā,wèi ài nán shān gāo。