飞仙亦偶然,脱命瞬息中。fēi xiān yì ŏu rán,tuō mìng shùn xī zhōng。
惟诗不可拟,如写天日容。wéi shī bù kĕ nĭ,rú xiĕ tiān rì róng。
梦中哦七言,玉丹已入怀。mèng zhōng [é,ó,ò,wó,wò] qī yán,yù dān yĭ rù huái。
一语遭绰虐,失身堕蓬莱。yī yŭ zāo [chuò,chāo,chuo] nüè,shī shēn duò péng lái。
蓬莱至今空,护短不养才。péng lái zhì jīn kōng,hù duăn bù yăng cái。
上界足官府,谪仙应退休。shàng jiè zú guān fŭ,zhé xiān yīng tuì xiū。
可怜吴与苏,肮脏雪满头。kĕ lián wú yŭ sū,āng [zàng,zāng] xuĕ măn tóu。
雪满头,终当却与丹元子,笑指东海乘桴浮。xuĕ măn tóu,zhōng dāng què yŭ dān yuán zĭ,xiào zhĭ dōng hăi chéng fú fú。
原题:丹元子示诗飘飘然有谪仙风气吴传正继作复次其韵