秋高群山空,众籁吐天窍。qiū gāo qún shān kōng,zhòng lài tŭ tiān qiào。
霜飚击林野,岩壑起哀嘂。shuāng biāo jī lín yĕ,yán hè qĭ āi jiào。
萧萧寒月下,合若万鬼啸。xiāo xiāo hán yuè xià,hé ruò wàn guĭ xiào。
疑是太古魂,{左口右幽}{左口右幽}此中吊。yí shì tài gŭ hún,{zuŏ kŏu yòu yōu}{zuŏ kŏu yòu yōu}cĭ zhōng diào。
山人住中巘,侧耳得清峭。shān rén zhù zhōng yăn,cè ĕr dé qīng qiào。
谱之入文字,满卷冷雪照。pŭ zhī rù wén zì,măn juăn lĕng xuĕ zhào。
其声太凄楚,劲涩皆古调。qí shēng tài qī chŭ,[jìng,jìn] sè jiē gŭ diào。
俗尚正淫靡,惑者自夸耀。sú shàng zhèng yín [mĭ,mí],huò zhĕ zì kuā yào。
山人持之归,无乃取众谯。shān rén chí zhī guī,wú năi qŭ zhòng [qiáo,qiào]。
会有知此音,相逢当一笑。huì yŏu zhī cĭ yīn,xiāng féng dāng yī xiào。