病浅之时人不疑,病深之后药难医。bìng qiăn zhī shí rén bù yí,bìng shēn zhī hòu yào nán yī。
劳谦所以有终吉,迷复何尝无大亏。láo qiān suŏ yĭ yŏu zhōng jí,mí fù hé cháng wú dà kuī。
物我中间难着发。wù wŏ zhōng jiān nán zhe fà。
天下之际岂容丝。tiān xià zhī jì qĭ róng sī。
能知古乐犹今乐,省了譊譊多少辞。néng zhī gŭ lè yóu jīn lè,[shĕng,xĭng] le náo náo duō shăo cí。