返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

孤松吟酬浑赞善

卢纶 [唐代]

深山荒松枝,雪压半离披。shēn shān huāng sōng zhī,xuĕ yā bàn lí pī。

朱门青松树,万叶承清露。zhū mén qīng sōng shù,wàn yè chéng qīng lù。

露重色逾鲜,吟风似远泉。lù [zhòng,chóng] sè yú xiān,yín fēng sì yuăn quán。

天寒香自发,日丽影常圆。tiān hán xiāng zì fà,rì lì yĭng cháng yuán。

阴郊一夜雪,榆柳皆枯折。yīn jiāo yī yè xuĕ,yú liŭ jiē kū zhé。

回首望君家,翠盖满琼花。huí shŏu wàng jūn jiā,cuì gài măn qióng huā。

捧君青松曲,自顾同衰木。pĕng jūn qīng sōng qū,zì gù tóng shuāi mù。

曲罢不相亲,深山头白人。qū bà bù xiāng qīn,shēn shān tóu bái rén。

孤松吟酬浑赞善译文

译文

孤松吟酬浑赞善注释

注释

孤松吟酬浑赞善赏析

赏析

孤松吟酬浑赞善背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile