伸脚踏胡地,开口吃汉天。shēn jiăo tà hú dì,kāi kŏu [chī,jí] hàn tiān。
见天不见雪,况辨雪与旃。jiàn tiān bù jiàn xuĕ,kuàng biàn xuĕ yŭ zhān。
胡人不敢杀,谓是不死仙。hú rén bù găn shā,wèi shì bù sĭ xiān。
汉庭方求不死诀,方士取露和玉屑,何如老臣旃夹雪。hàn tíng fāng qiú bù sĭ jué,fāng shì qŭ lù hé yù xiè,hé rú lăo chén zhān jiā xuĕ。