石出山而韵自丘壑,松不春而骨立冰霜。shí chū shān ér yùn zì qiū hè,sōng bù chūn ér gŭ lì bīng shuāng。
今得云门柱杖,打破鬼窟灵床。jīn dé yún mén zhù zhàng,[dă,dá] pò guĭ kū líng chuáng。
其石也,将能万里出云雨。qí shí yĕ,jiāng néng wàn lĭ chū yún yŭ。
其松也,欲与三界作阴凉。qí sōng yĕ,yù yŭ sān jiè zuò yīn liáng。
此似昔人非昔人也,山中故友任商量。cĭ sì xī rén fēi xī rén yĕ,shān zhōng gù yŏu [rèn,rén] shāng liang。