愚为童稚时,已解念君诗。yú wèi tóng zhì shí,yĭ jiĕ niàn jūn shī。
及得高科晚,须逢圣主知。jí dé gāo kē wăn,xū féng shèng zhŭ zhī。
花前翻有泪,鬓上却无丝。huā qián fān yŏu lèi,bìn shàng què wú sī。
从此东归去,休为坠叶期。cóng cĭ dōng guī qù,xiū wèi zhuì yè qī。