国亡知几代,啼血转声频。guó wáng zhī jĭ dài,tí xuè zhuăn shēng pín。
尔自无归处,何须苦劝人。ĕr zì wú guī chù,hé xū kŭ quàn rén。
烟深青嶂晓,花落故城春。yān shēn qīng zhàng xiăo,huā luò gù chéng chūn。
任是心如铁,闻时亦怆神。[rèn,rén] shì xīn rú tiĕ,wén shí yì chuàng shén。