返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

题画梅和王山农韵

钱宰 [明代]

江南春来白雪烂,落月横参夜将半。jiāng nán chūn lái bái xuĕ làn,luò yuè héng [cān,cēn,shēn] yè jiāng bàn。

缟衣绰约如故人,踏飒梨云欹老干。găo yī [chuò,chāo,chuo] yuē rú gù rén,tà sà lí yún [yī,qī] lăo gān。

北风猎猎天正寒,仿佛风节凭西阑。bĕi fēng liè liè tiān zhèng hán,făng fú fēng jié píng xī lán。

乃知山人竟不死,夜煮白石青松间。năi zhī shān rén jìng bù sĭ,yè zhŭ bái shí qīng sōng jiān。

高情抗世无今昔,溪上梅花没荒棘。gāo qíng kàng shì wú jīn xī,xī shàng méi huā mò huāng jí。

忆曾挥翰洒溪云,一枝寄与春消息。yì céng huī hàn să xī yún,yī zhī jì yŭ chūn xiāo xī。

花前唤酒写长歌,花下呼儿扫落花。huā qián huàn jiŭ xiĕ cháng gē,huā xià hū ér săo luò huā。

若非扬州何逊宅,定是西湖处士家。ruò fēi yáng zhōu hé xùn zhái,dìng shì xī hú chù shì jiā。

山人爱梅心独苦,笑尔豪吟玉堂树。shān rén ài méi xīn dú kŭ,xiào ĕr háo yín yù táng shù。

山巅水际日看花,凤诏鸾书招不去。shān diān shuĭ jì rì kàn huā,fèng zhào luán shū zhāo bù qù。

解衣盘礴两袖垂,腕指所至皆天机。jiĕ yī pán bó liăng xiù chuí,wàn zhĭ suŏ zhì jiē tiān jī。

南枝著花玉色起,北枝冻压玄霜飞。nán zhī zhù huā yù sè qĭ,bĕi zhī dòng yā xuán shuāng fēi。

自从上苑成尘土,无复当年旧歌舞。zì cóng shàng yuàn chéng chén tŭ,wú fù dāng nián jiù gē wŭ。

源上桃花不记秦,九畹芳兰已忘楚。yuán shàng táo huā bù jì qín,jiŭ wăn fāng lán yĭ wàng chŭ。

不如山人卧云松,破屋长在梅花东。bù rú shān rén wò yún sōng,pò wū cháng zài méi huā dōng。

传家有子花作谱,放手直欲先春风。[chuán,zhuàn] jiā yŏu zĭ huā zuò pŭ,fàng shŏu zhí yù xiān chūn fēng。

见花如见山人面,谁道人间亡是公。jiàn huā rú jiàn shān rén miàn,shuí dào rén jiān wáng shì gōng。

题画梅和王山农韵译文

译文

作品赏析

【注释】:(王煮石梅花一枝,系以长歌,几四十年矣。俯仰今昔,有怀故人,因次韵于后。但颠倒纵横,不伦不理,不能不为韵所牵也,观者必发一笑。)

题画梅和王山农韵注释

注释

题画梅和王山农韵赏析

赏析

题画梅和王山农韵背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile