荣枯宠辱尽强名,老去无堪只自惊。róng kū chŏng rŭ jìn qiáng míng,lăo qù wú kān zhĭ zì jīng。
尤物端能乱人意,粗官安能有诗情。yóu wù duān néng luàn rén yì,cū guān ān néng yŏu shī qíng。
暂凭竹杖聊相谑,敢对金樽略放行。zàn píng zhú zhàng liáo xiāng xuè,găn duì jīn zūn lüè fàng xíng。
果向诗坛寻旧约,心如江水不须盟。guŏ xiàng shī tán xún jiù yuē,xīn rú jiāng shuĭ bù xū méng。
【原题】:高师鲁以诗求鹤膝杖且有诗坛寻盟之语戏次其韵