斩木开亭,却倚石壁。zhăn mù kāi tíng,què yĭ shí bì。
寒潭百雷,古木千尺。hán tán băi léi,gŭ mù qiān chĭ。
观鱼乐而相忘,听鸟啼而自得。guān yú lè ér xiāng wàng,tīng niăo tí ér zì dé。
去而之京洛之间数年,犹常梦崭岩之石。qù ér zhī jīng luò zhī jiān shŭ nián,yóu cháng mèng zhăn yán zhī shí。