返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

闺怨无闷

程垓 [宋代]

天与多才,不合更与,_柳怜花情分,甚总为才情,恼人方寸。tiān yŭ duō cái,bù hé gèng yŭ,_liŭ lián huā qíng fēn,shèn zŏng wèi cái qíng,năo rén fāng cùn。

早是春残花褪。zăo shì chūn cán huā [tùn,tuì]。

也不料、一春都成病。yĕ bù liào、yī chūn dōu chéng bìng。

自失笑,因甚腰围半减,珠泪频_。zì shī xiào,yīn shèn yāo wéi bàn jiăn,zhū lèi pín_。

难省。nán [shĕng,xĭng]。

也怨天、也自恨。yĕ yuàn tiān、yĕ zì hèn。

怎免千般思忖。zĕn miăn qiān bān sī cŭn。

倩人说与,又却不忍。qiàn rén shuō yŭ,yòu què bù ruòn。

拚了一生愁闷。pàn le yī shēng chóu mèn。

又只恐、愁多无人问。yòu zhĭ kŏng、chóu duō wú rén wèn。

到这里,天也怜人,看他稳也不稳。dào zhè lĭ,tiān yĕ lián rén,kàn tā wĕn yĕ bù wĕn。

闺怨无闷译文

译文

闺怨无闷注释

注释

闺怨无闷赏析

赏析

闺怨无闷背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号