真僧相劝外浮华,万法无常可叹嗟。zhēn sēng xiāng quàn wài fú huá,wàn fă wú cháng kĕ tàn jiē。
但试寻思阶下树,何人种此我看花。dàn shì xún sī jiē xià shù,hé rén zhòng cĭ wŏ kàn huā。