我本耕田夫,老矣纡郡章。wŏ bĕn gēng tián fū,lăo yĭ yū jùn zhāng。
头童齿欲豁,顾视俱茫茫。tóu tóng chĭ yù [huò,huō,huá],gù shì jù máng máng。
胸中了无有,宁敢高颉颃。xiōng zhōng le wú yŏu,nìng găn gāo [jié,xié] háng。
牧民如牧羊,惟恐隳官常。mù mín rú mù yáng,wéi kŏng huī guān cháng。
秋田失一饱,我食不下吭。qiū tián shī yī băo,wŏ shí bù xià [háng,kēng]。
宁知事大缪,以肉齿步光。nìng zhī shì dà [móu,miào,miù],yĭ ròu chĭ bù guāng。
每遭官长骂,刚肠怒生芒。mĕi zāo guān cháng mà,gāng cháng nù shēng [máng,wáng]。
归来几何时,有过墙下桑。guī lái jĭ hé shí,yŏu guò qiáng xià sāng。
西风一叶脱,野草忽已黄。xī fēng yī yè tuō,yĕ căo hū yĭ huáng。
君行不可挽,吾意不可忘。jūn xíng bù kĕ wăn,wú yì bù kĕ wàng。
【原题】:郑佥判取苏黄门图史园囿文章鼓吹之语为韵见贻辄复赓载