病骨支寒政觉难,莫惊蒲柳望秋残。bìng gŭ zhī hán zhèng jué nán,mò jīng pú liŭ wàng qiū cán。
凄凉不但叹荒菊,寂寞更堪伤败兰。qī liáng bù dàn tàn huāng jú,jì mò gèng kān shāng bài lán。
有鬓已霜那得制,无英可落若为餐。yŏu bìn yĭ shuāng nà dé zhì,wú yīng kĕ luò ruò wèi cān。
玉山禾远竹迟实,天骥长饥愁凤鸾。yù shān hé yuăn zhú chí shí,tiān jì cháng jī chóu fèng luán。