少客两京间,熟游嵩与华。shào kè liăng jīng jiān,shú yóu sōng yŭ huá。
归来宛溪上,厌往昭亭下。guī lái [wăn,yuān] xī shàng,yàn wăng zhāo tíng xià。
何以厌昭亭,衰迟倦驱驾。hé yĭ yàn zhāo tíng,shuāi chí juàn qū jià。
况复惭咏歌,嘉辞前有谢。kuàng fù cán yŏng gē,jiā cí qián yŏu xiè。
咀嚼在人口,甘美如食蔗。[jŭ,zuĭ] jiáo zài rén kŏu,gān mĕi rú shí zhè。
方向陶渊明,苦语近田舍。fāng xiàng táo yuān míng,kŭ yŭ jìn tián shĕ。
节行固不变,出处亦多怕。jié xíng gù bù biàn,chū chù yì duō pà。
常防恶少年,豪横使出胯。cháng fáng è shào nián,háo héng shĭ chū kuà。
譬如故将军,尚被亭长骂。pì rú gù jiāng jūn,shàng bèi tíng cháng mà。
不若守弊庐,读书至中夜。bù ruò shŏu bì lú,dú shū zhì zhōng yè。