诏书屡趣入承明,黄阁前头不肯登。zhào shū lǚ qù rù chéng míng,huáng gé qián tóu bù kĕn dēng。
苦欲归休同野老,本来清净是禅僧。kŭ yù guī xiū tóng yĕ lăo,bĕn lái qīng jìng shì chán sēng。
苔生文塔今成古,影挂山房唤不应。tái shēng wén tă jīn chéng gŭ,yĭng guà shān fáng huàn bù yīng。
犹想经行泉石处,倚岩憔悴一枯藤。yóu xiăng jīng xíng quán shí chù,yĭ yán qiáo cuì yī kū téng。