溪山适兴且闲行,绿藓苍苔任点裳。xī shān shì xīng qiĕ xián xíng,lǜ xiăn cāng tái [rèn,rén] diăn [shang,cháng]。
看镜已侵双鬓碧,忧时每觉寸心伤。kàn jìng yĭ qīn shuāng bìn bì,yōu shí mĕi jué cùn xīn shāng。
驰名扰扰终安用,浩饮陶陶计亦长。chí míng răo răo zhōng ān yòng,hào yĭn táo táo jì yì cháng。
千古英雄谁可问,累累邱陇水茫茫。qiān gŭ yīng xióng shuí kĕ wèn,[lĕi,lèi,léi] [lĕi,lèi,léi] qiū lŏng shuĭ máng máng。
【原题】:山行后观及通鉴五代之际成败得丧废兴之迹因为感慨用前韵