懒病每多暇,暇来何所为。lăn bìng mĕi duō xiá,xiá lái hé suŏ wèi。
未能抛笔砚,时作一篇诗。wèi néng pāo bĭ yàn,shí zuò yī piān shī。
诗成淡无味,多被众人嗤。shī chéng dàn wú wèi,duō bèi zhòng rén chī。
上怪落声韵,下嫌拙言词。shàng guài luò shēng yùn,xià xián zhuō yán cí。
时时自吟咏,吟罢有所思。shí shí zì yín yŏng,yín bà yŏu suŏ sī。
苏州及彭泽,与我不同时。sū zhōu jí péng zé,yŭ wŏ bù tóng shí。
此外复谁爱,唯有元微之。cĭ wài fù shuí ài,wéi yŏu yuán wēi zhī。
谪向江陵府,三年作判司。zhé xiàng jiāng líng fŭ,sān nián zuò pàn sī。
相去二千里,诗成远不知。xiāng qù èr qiān lĭ,shī chéng yuăn bù zhī。
谪向:一作趁向。