鼎在耳二首人去山空鹤不归,丹亡鼎在世徒悲。dĭng zài ĕr èr shŏu rén qù shān kōng hè bù guī,dān wáng dĭng zài shì tú bēi。
可怜九转功成后,却把飞升乞内芝。kĕ lián jiŭ zhuăn gōng chéng hòu,què bă fēi shēng qĭ nèi zhī。
琉璃击碎走金丹,无复神光发旧坛。liú lí jī suì zŏu jīn dān,wú fù shén guāng fà jiù tán。
时有世人来舐鼎,俗随鸡犬事刘安。shí yŏu shì rén lái shì dĭng,sú suí jī [quăn,quán] shì liú ān。
原题:富阳妙庭观董双成故宅发地得丹鼎覆以铜盘承以琉璃盆盆既破碎丹亦为人争夺持去今独盘