山僧爱修竹,种此出嚣尘。shān sēng ài xiū zhú,zhòng cĭ chū xiāo chén。
霜雪不知苦,岁时长自春。shuāng xuĕ bù zhī kŭ,suì shí cháng zì chūn。
定回闲坐石,风过动吟身。dìng huí xián zuò shí,fēng guò dòng yín shēn。
傥欲求归止,清虚即道真。tăng yù qiú guī zhĭ,qīng xū jí dào zhēn。