青天肯为蟹飞霜,蟹亦贪诗老更狂。qīng tiān kĕn wèi xiè fēi shuāng,xiè yì tān shī lăo gèng kuáng。
枫叶已随诗共冷,菊花能为酒先忙。fēng yè yĭ suí shī gòng lĕng,jú huā néng wèi jiŭ xiān máng。
平生尔雅谁能熟,此去玄经孰敢荒。píng shēng ĕr yă shuí néng shú,cĭ qù xuán jīng shú găn huāng。
前去吴淞半江水,渔翁不敢叫沧浪。qián qù wú sōng bàn jiāng shuĭ,yú wēng bù găn jiào cāng làng。