汉末桓帝时。hàn mò huán dì shí。
郎有马子侯。láng yŏu mă zĭ hóu。
自谓识音律。zì wèi shí yīn lǜ。
请客鸣笙竽。qĭng kè míng shēng yú。
为作陌上桑。wèi zuò mò shàng sāng。
反言凤将雏。făn yán fèng jiāng chú。
左右伪称善。zuŏ yòu wĕi [chēng,chèn,chèng] shàn。
亦复自摇头。yì fù zì yáo tóu。