边草,边草,边草尽来兵老。biān căo,biān căo,biān căo jìn lái bīng lăo。
山南山北雪晴,千里万里月明。shān nán shān bĕi xuĕ qíng,qiān lĭ wàn lĭ yuè míng。
明月,明月,胡笳一声愁绝。míng yuè,míng yuè,hú jiā yī shēng chóu jué。
【注释】:[1]词牌名“调笑令”亦作“转应曲”。[2]边:此指边境要塞之地。[3]胡笳:古代管乐器,汉唐时流行于塞北、西域一带,声调激越凄清。