洛阳儿女惜花残,认得愁痕入黛峦。luò yáng ér nǚ xī huā cán,rèn dé chóu hén rù dài luán。
夜雨正惊春冉冉,晴风欲堕玉珊珊。yè yŭ zhèng jīng chūn răn răn,qíng fēng yù duò yù shān shān。
一诗自直加城璧,千时谁分径尺槃。yī shī zì zhí jiā chéng bì,qiān shí shuí fēn jìng chĭ pán。
烦与丁宁留醉在,窗绡深掩护轻寒。fán yŭ [dīng,zhēng] nìng liú zuì zài,chuāng xiāo shēn yăn hù qīng hán。