郑女八岁能弹筝,春风吹落天上声。zhèng nǚ bā suì néng dàn zhēng,chūn fēng chuī luò tiān shàng shēng。
一声雍门泪承睫,两声赤鲤露鬐鬣,三声白猿臂拓颊。yī shēng yōng mén lèi chéng jié,liăng shēng chì lĭ lù qí liè,sān shēng bái yuán [bei,bì,bèi] [tuò,tà] jiá。
郑女出参丈人时,落花惹断游空丝。zhèng nǚ chū [cān,cēn,shēn] zhàng rén shí,luò huā ruò duàn yóu kōng sī。
高楼不掩许声出,羞杀百舌黄莺儿。gāo lóu bù yăn xŭ shēng chū,xiū shā băi shé huáng yīng ér。