返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

颂古一○一首

释子淳 [宋代]

宝杖亲携挂翠缨,徘徊常绕玉阶行。băo zhàng qīn xié guà cuì yīng,pái [huái,huí] cháng rào yù jiē xíng。

转身就父无标的,拈却花冠不得名。zhuăn shēn jiù fù wú biāo de,[niān,niăn] què huā guān bù dé míng。

颂古一○一首译文

译文

颂古一○一首注释

注释

颂古一○一首赏析

赏析

颂古一○一首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile