以蜜为酒,昉于东坡,托诗惟传,百世不磨。yĭ mì wèi jiŭ,făng yú dōng pō,tuō shī wéi [chuán,zhuàn],băi shì bù [mó,mò]。
然而浊为贤而清为圣,泛为醪而盎为酂。rán ér zhuó wèi xián ér qīng wèi shèng,fàn wèi láo ér àng wèi cuó。
自古以降,厥名孔多,要皆不以甜称,惟少陵昌黎始有如蜜若饴之歌。zì gŭ yĭ [jiàng,xiáng],jué míng kŏng duō,yào jiē bù yĭ tián [chēng,chèn,chèng],wéi shăo líng chāng lí shĭ yŏu rú mì ruò yí zhī gē。
岂时人酸鹹之嗜大概略同,予以固未辨其趣之如何也。qĭ shí rén suān xián zhī shì dà gài lüè tóng,[yŭ,yú] yĭ gù wèi biàn qí qù zhī rú hé yĕ。