返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

锦城曲

温庭筠 [唐代]

蜀山攒黛留晴雪,簝笋蕨芽萦九折。shŭ shān [zăn,cuán] dài liú qíng xuĕ,liáo sŭn jué [yá,dí] yíng jiŭ zhé。

江风吹巧剪霞绡,花上千枝杜鹃血。jiāng fēng chuī qiăo jiăn xiá xiāo,huā shàng qiān zhī dù juān xuè。

杜鹃飞入岩下丛,夜叫思归山月中。dù juān fēi rù yán xià cóng,yè jiào sī guī shān yuè zhōng。

巴水漾情情不尽,文君织得春机红。bā shuĭ yàng qíng qíng bù jìn,wén jūn zhī dé chūn jī hóng。

怨魄未归芳草死,江头学种相思子。yuàn pò wèi guī fāng căo sĭ,jiāng tóu xué zhòng xiāng sī zĭ。

树成寄与望乡人,白帝荒城五千里。shù chéng jì yŭ wàng xiāng rén,bái dì huāng chéng wŭ qiān lĭ。

锦城曲译文

译文

锦城曲注释

注释

锦城曲赏析

赏析

锦城曲背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile