李白死宣城,杜甫死来阳。lĭ bái sĭ xuān chéng,dù fŭ sĭ lái yáng。
二子以酒败,千古留文章。èr zĭ yĭ jiŭ bài,qiān gŭ liú wén zhāng。
我无文章留,何可事杯觞。wŏ wú wén zhāng liú,hé kĕ shì bēi shāng。
况承先子戒,宜不著口尝。kuàng chéng xiān zĭ jiè,yí bù zhù kŏu cháng。
昔闻有田窦,以此相灭亡。xī wén yŏu tián dòu,yĭ cĭ xiāng miè wáng。
礼饮不在多,欢饮不在荒。lĭ yĭn bù zài duō,huān yĭn bù zài huāng。
二公方逢时,安得入醉乡。èr gōng fāng féng shí,ān dé rù zuì xiāng。