江乡霜后饱珍肴,万里持来仅带糟。jiāng xiāng shuāng hòu băo zhēn yáo,wàn lĭ chí lái [jĭn,jìn] dài zāo。
虽惜横戈酣白蚁,尚知解甲护红膏。suī xī héng gē hān bái yĭ,shàng zhī jiĕ jiă hù hóng [gāo,gào]。
开樽祗觉牵归兴,作赋犹当继老饕。kāi zūn zhī jué qiān guī xīng,zuò fù yóu dāng jì lăo tāo。
油幕晚寒梅影静,亟持大白荐双鳌。yóu mù wăn hán méi yĭng jìng,[jí,qì] chí dà bái jiàn shuāng áo。