为儒早得名,为客不忧程。wèi rú zăo dé míng,wèi kè bù yōu chéng。
春尽离丹阙,花繁到锦城。chūn jìn lí dān què,huā fán dào jĭn chéng。
雪消巴水涨,日上剑关明。xuĕ xiāo bā shuĭ zhăng,rì shàng jiàn guān míng。
预想回来树,秋蝉已数声。yù xiăng huí lái shù,qiū chán yĭ shŭ shēng。