返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

过宜宾见夷中乱山

苏轼 [宋代]

江寒晴不知,远见山上日。jiāng hán qíng bù zhī,yuăn jiàn shān shàng rì。

朦胧含高峰,晃荡射峭壁。méng lóng hán gāo fēng,[huăng,huàng] dàng shè qiào bì。

横云忽飘散,翠树纷历历。héng yún hū piāo sàn,cuì shù fēn lì lì。

行人挹孤光,飞鸟投远碧。xíng rén yì gū guāng,fēi niăo tóu yuăn bì。

蛮荒谁复爱,穠秀安可适。mán huāng shuí fù ài,nóng xiù ān kĕ shì。

岂无避世士,高隐炼精魄。qĭ wú bì shì shì,gāo yĭn liàn jīng pò。

谁能従之游,路有豺虎迹。shuí néng cóng zhī yóu,lù yŏu chái hŭ jì。

过宜宾见夷中乱山译文

译文

过宜宾见夷中乱山注释

注释

过宜宾见夷中乱山赏析

赏析

过宜宾见夷中乱山背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile