少时唤愁作底物,老境方知世有愁。shào shí huàn chóu zuò dĭ wù,lăo jìng fāng zhī shì yŏu chóu。
忘尽世间愁故在,和身忘却始应休。wàng jìn shì jiān chóu gù zài,hé shēn wàng què shĭ yīng xiū。