湖上青山隔市尘,久闻樵采满荒榛。hú shàng qīng shān gé shì chén,jiŭ wén qiáo căi măn huāng zhēn。
闲云无主还归壑,槲叶成阴少住人。xián yún wú zhŭ huán guī hè,hú yè chéng yīn shăo zhù rén。
高士偶来轻汉绶,桃源从此是通津。gāo shì ŏu lái qīng hàn shòu,táo yuán cóng cĭ shì tōng jīn。
知君不厌裘羊迹,斜日松间一挂巾。zhī jūn bù yàn qiú yáng jì,xié rì sōng jiān yī guà jīn。