人道偏宜歌舞,天教只入丹青。rén dào piān yí gē wŭ,tiān jiāo zhĭ rù dān qīng。
喧天画鼓要他听。xuān tiān huà gŭ yào tā tīng。
把著花枝不_。bă zhù huā zhī bù_。
何处娇魂瘦影,向来软语柔情。hé chù jiāo hún shòu yĭng,xiàng lái ruăn yŭ róu qíng。
有时醉里唤卿卿。yŏu shí zuì lĭ huàn qīng qīng。
却被傍人笑问。què bèi bàng rén xiào wèn。