衰草残阳三万顷。shuāi căo cán yáng sān wàn qĭng。
不逢飘零,天外孤鸿影。bù féng piāo líng,tiān wài gū hóng yĭng。
几许凄凉须痛饮。jĭ xŭ qī liáng xū tòng yĭn。
行人自向江头醒。xíng rén zì xiàng jiāng tóu xĭng。
会少离多看两鬓。huì shăo lí duō kàn liăng bìn。
万缕千丝,何况新来病。wàn lǚ qiān sī,hé kuàng xīn lái bìng。
不是离愁难整顿。bù shì lí chóu nán zhĕng dùn。
被他引惹其他恨。bèi tā yĭn ruò qí tā hèn。