高昌野人见几早,发须不待秋风老。gāo chāng yĕ rén jiàn jĭ zăo,fà xū bù dài qiū fēng lăo。
脱身放浪烟水间,富贵功名尽除扫。tuō shēn fàng làng yān shuĭ jiān,fù guì gōng míng jìn chú săo。
坐对渔翁交有道,青绫何似芦花好?zuò duì yú wēng jiāo yŏu dào,qīng líng hé sì lú huā hăo?
从时拜赐芦花人,自云不让今古贫。cóng shí bài cì lú huā rén,zì yún bù ràng jīn gŭ pín。
高眠听梦梦更真,白月满船云满身。gāo mián tīng mèng mèng gèng zhēn,bái yuè măn chuán yún măn shēn。
起来拍手波粼粼,款乃撼动人间春。qĭ lái pāi shŏu bō lín lín,kuăn năi hàn dòng rén jiān chūn。