含羞沧海畔,移种蜀江干。hán xiū cāng hăi pàn,yí zhòng shŭ jiāng gān。
对此花枝重,不应诗语寒。duì cĭ huā zhī [zhòng,chóng],bù yīng shī yŭ hán。
半开须与醉,足睡更来看。bàn kāi xū yŭ zuì,zú shuì gèng lái kàn。
说与花神道,当筵莫放残。shuō yŭ huā shén dào,dāng yán mò fàng cán。