返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

自横山归偶成

张镃 [宋代]

杖藜如向碧空行,路转松杉面面声。zhàng lí rú xiàng bì kōng xíng,lù zhuăn sōng shān miàn miàn shēng。

遗庙香残人少到,古台仙去草閒生。yí miào xiāng cán rén shăo dào,gŭ tái xiān qù căo xián shēng。

都缘世念多时绝,不但尘襟逐境清。dōu yuán shì niàn duō shí jué,bù dàn chén jīn zhú jìng qīng。

却上小舆归寓舍,晚峰明暗紫烟横。què shàng xiăo yú guī yù shĕ,wăn fēng míng àn zĭ yān héng。

自横山归偶成译文

译文

自横山归偶成注释

注释

自横山归偶成赏析

赏析

自横山归偶成背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile