依旧是月圆时,依旧是空山,静夜;yī jiù shì yuè yuán shí,yī jiù shì kōng shān,jìng yè;
我独自月下归来,──这凄凉如何能解!wŏ dú zì yuè xià guī lái,──zhè qī liáng rú hé néng jiĕ!
翠微山上的一阵松涛惊破了空山的寂静。cuì wēi shān shàng de yī zhèn sōng tāo jīng pò le kōng shān de jì jìng。
山风吹乱的窗纸上的松痕,吹不散我心头的人影。shān fēng chuī luàn de chuāng zhĭ shàng de sōng hén,chuī bù sàn wŏ xīn tóu de rén yĭng。
19231923