东风犹是玉为尘,静女冰肌小带皴。dōng fēng yóu shì yù wèi chén,jìng nǚ bīng jī xiăo dài cūn。
尚压芳华擅春事,枉当穷腊议花神。shàng yā fāng huá shàn chūn shì,wăng dāng qióng là yì huā shén。
仙姿绝俗遗群妒,鼎实收功看一新。xiān zī jué sú yí qún dù,dĭng shí shōu gōng kàn yī xīn。
疎影暗香吾袖手,天容诗伯继黄陈。shū yĭng àn xiāng wú xiù shŏu,tiān róng shī bó jì huáng chén。