一星终后尚蹉跎,四壁如悬已化梭。yī xīng zhōng hòu shàng cuō tuó,sì bì rú xuán yĭ huà suō。
方殢圣贤排旅闷,忽惊天地应人和。fāng tì shèng xián pái lǚ mèn,hū jīng tiān dì yīng rén hé。
春风乍扇融冰雪,佛火初收散绮罗。chūn fēng zhà [shàn,shān] róng bīng xuĕ,fó huŏ chū shōu sàn qĭ luó。
遐想太园桃了下,旧蹊好在有谁过。xiá xiăng tài yuán táo le xià,jiù [xī,qī] hăo zài yŏu shuí guò。