花压栏干春昼长,清歌一曲断君肠。huā yā lán gān chūn zhòu cháng,qīng gē yī qŭ duàn jūn cháng。
云飞雨散知何处,天上人间两渺茫。yún fēi yŭ sàn zhī hé chù,tiān shàng rén jiān liăng miăo máng。
已托焦桐传密意,不将清瑟理霓裳。yĭ tuō jiāo tóng [chuán,zhuàn] mì yì,bù jiāng qīng sè lĭ ní [shang,cháng]。
江南旧事休重省,桃叶桃根尽可伤。jiāng nán jiù shì xiū [zhòng,chóng] [shĕng,xĭng],táo yè táo gēn jìn kĕ shāng。
【注释】:(事见《剪灯余话》,托宋李永新谭节妇魂游旧乡感述今昔之辞。)