春云春水两溶溶,倚郭楼台晚翠浓。chūn yún chūn shuĭ liăng róng róng,yĭ guō lóu tái wăn cuì nóng。
山好只因人化石,地灵曾有剑为龙。shān hăo zhĭ yīn rén huà shí,dì líng céng yŏu jiàn wèi lóng。
官辞凤阙频经岁,家住峨嵋第几峰。guān cí fèng què pín jīng suì,jiā zhù é méi dì jĭ fēng。
王粲不知多少恨,夕阳吟断一声钟。wáng càn bù zhī duō shăo hèn,xī yáng yín duàn yī shēng zhōng。