霜晴木落送归鞍,袖手微吟此慰颜。shuāng qíng mù luò sòng guī ān,xiù shŏu wēi yín cĭ wèi yán。
胜欲凭栏招白鸟,更烦剪树出青山。shèng yù píng lán zhāo bái niăo,gèng fán jiăn shù chū qīng shān。
晚悲薄禄非三釜,赖许清诗见一斑。wăn bēi bó lù fēi sān fŭ,lài xŭ qīng shī jiàn yī bān。
看到远平才得恨,我宁归卧尺椽间。kàn dào yuăn píng cái dé hèn,wŏ nìng guī wò chĭ chuán jiān。